sức mạnh của bờ vai
BLOG TẢN VĂN

Sức mạnh của bờ vai

5/5 - (1 bình chọn)

Đôi khi có những chuyện không vui, thứ mà con người ta cần nhất đơn giản chỉ là có ai đó cho mình mượn bờ vai để tựa vào, để được an ủi, vỗ về…

Càng lớn, ta càng nhận ra thế giới này thật phức tạp. Phức tạp từ trong cách vận hành, cách suy nghĩ, và ngay cả cách chúng ta nhìn nhận thế giới. Nhớ hồi nhỏ, ta luôn nghĩ mọi thứ thật đơn giản. Mặt trăng hình tròn, mặt đất hình vuông. Con chim phải hót, cái lá phải xanh. Nếu buồn thì khóc, khi vui thì cười. Chỉ cần cùng nhau tắm đẫm một trận mưa rào là có thể quên đi mọi giận hờn, xích mích. Năm tháng ấy, chúng ta vô tư mà sống. Thả ước mơ lên bầu trời cùng các vì sao đêm. Bạn bè dẫu có va chạm, thì cũng là những người bạn tuổi thơ đồng hành trong quãng đời thanh xuân. Bố mẹ dẫu có hay trách mắng, thì cũng là hai người yêu thương và bảo bọc ta nhất trên đời.

Càng lớn, ta nhận ra cuộc sống không chỉ là sống cho bản thân. Mà còn sống vì trách nhiệm đối với những người khác. Cuộc sống đầy rẫy những lúc mệt mỏi, chán chường. Nhưng ta vẫn phải sống một cách hiên ngang, vững chãi. Ta không được phép gục ngã hay bỏ cuộc trước khó khăn. Mà phải vội đứng lên, gạt nước mắt để bước tiếp. Bởi giờ đây, khi đã bước chân vào thế giới của người lớn, ta không còn suy nghĩ đơn giản như thuở mới chập chững vào đời. Bởi đằng sau ta là những con người đang cần được giúp đỡ, là mẹ cha cần một bờ vai vững chắc để tựa vào, là tổ ấm, là gia đình nhỏ cần được vun xới mỗi ngày. 

Chúng ta sinh ra đều là những đứa trẻ không hoàn hảo. Và nhất là khi còn trẻ, chúng ta cảm tưởng thật chênh vênh mỗi khi đối mặt với khó khăn. Chúng ta loay hoay tìm đường giải quyết. Chúng ta mắc kẹt trong mớ hỗn độn phức tạp mà bài toán cuộc đời bắt ta phải giải phương trình. Lúc này, lấy đâu ra sức mạnh để bước tiếp đây?

Cuộc sống luôn đặt ra những thử thách cần phải vượt qua
Tôi luôn liên tưởng đến một bộ phim Thái Lan mà mình đã từng xem. Tuy không nhớ rõ lắm tên của bộ phim ấy là gì, nhưng đại loại có một phân cảnh chàng trai nọ gặp rất nhiều áp lực trong cuộc sống. Công việc ngày nào cũng luôn bị sếp chê, đồng nghiệp “đì” và những khó khăn trong công việc không ai giúp anh chỉ bảo. Vậy là mỗi sáng thức dậy, anh đều trong tâm thế chán nản, không muốn thức dậy đến công ty đi làm. Ở nhà, vợ cũng hay cáu bẳn, trách móc anh vô tâm, không kiếm được tiền về cho gia đình. Đứa con họ càng ngày càng lớn và cần chi tiêu nhiều hơn. Nên áp lực tài chính giờ đây khiến anh rất đỗi mệt mỏi.

Một ngày nọ, khi đã tan làm và ngồi chờ xe bus để về nhà, anh gặp một ông lão có gương mặt rất phúc hậu. Ông ta nhìn anh và biết ngay anh đang có chuyện buồn. Ông lão bảo anh có chuyện gì thì hãy kể ra, đừng giấu trong lòng, vì dù gì giữa họ cũng là hai người xa lạ. Anh ngập ngừng rồi kể hết cho ông lão nghe những khó khăn, rắc rối mà mình đang phải chịu đựng. Thậm chí trong cuộc nói chuyện, anh còn khóc rất nhiều. Anh chưa bao giờ làm điều như vậy trước đây với bất kỳ ai. Ông lão đã cho cậu mượn bờ vai để tránh những ánh nhìn soi mói. Ông vỗ về và chỉ nói đúng một câu: “Tôi hiểu. Cậu đã vất vả rồi”. 

Chỉ một bờ vai và câu nói của một người xa lạ đã an ủi và kéo anh ra khỏi vũng lầy tăm tối. Anh cảm thấy nhẹ lòng khi nói ra hết được những điều khúc mắc, được lắng nghe chân thành. Anh trở nên tự tin và mong muốn bước tiếp. Ông lão đã cứu anh khỏi sự thất vọng, khỏi những tổn thương mà bấy lâu một mình anh phải chịu đựng. Sự thấu hiểu và sẻ chia hóa ra lại là liều thuốc tinh thần hữu hiệu đến thế.


Xem thêm: Khủng hoảng tuổi 20 – Cái giá của sự trưởng thành

Trong cuộc sống đôi khi cũng như vậy. Ta đơn giản chỉ cần một bờ vai để tựa vào an ủi mỗi khi buồn và mệt mỏi. Ta cần một bờ vai để được nức nở trong vòng tay của những người thân yêu. Bờ vai không chỉ là bờ vai, mà nó còn truyền thêm sức mạnh, tình yêu thương để ta tiếp tục bước tiếp. Dẫu cuộc đời còn dài, hành trình kiếm tìm hạnh phúc còn khó khăn gian khổ, chỉ cần có ai đó đứng sau cổ vũ và dang rộng đôi vai, giúp ta giấu đi những giọt nước mắt. Vậy là đủ.

Để tôi nói cho bạn nghe một câu này: Nếu trên đời này có một người sẵn sàng gác lại chuyện của họ, sẵn sàng lắng nghe và vỗ về bạn mỗi khi buồn, thì người đó phải là người mà bạn trân trọng và biết ơn suốt cuộc đời. Thế giới này, con người thường chỉ thích nói, thích khoe chứ ít ai chịu lắng nghe chuyện của người khác. Nếu tìm được người như vậy, mong bạn hãy luôn gìn giữ và ở bên cạnh họ mỗi khi cần.

Tôi may mắn khi tìm được một người giống như vậy. Cậu ấy là bạn học cấp 3 và cũng là người mà sau này tôi chọn gắn bó suốt đời. Chúng tôi cùng học, cùng tham gia chung câu lạc bộ, cùng ôn luyện thi vào đại học. Năm tháng ấy, tôi chỉ vô tư nghĩ cậu là một người bạn luôn bên cạnh mình. Cùng giúp đỡ nhau tiến bộ trong học tập. Cho đến một ngày, tôi trượt đại học, còn cậu thì đã đỗ vào trường theo đúng nguyện vọng. Hôm biết tin, trời đổ mưa và tôi cứ thế đằm mình trong biển nước. Đi và trong đầu trống rỗng, không có bất kì một ý nghĩ gì. Tôi đã thất bại rồi. 

Và bạn biết gì không? Một kẻ như tôi đã khóc ngon lành trong vòng tay và bờ vai của cậu bạn ấy. Không thể nhớ hôm đó cậu ấy đã nói với tôi những gì. Nhưng tôi đã dần nguôi ngoai đi nỗi buồn để vực dậy tinh thần làm lại một lần nữa. Trong hành trình ấy, chưa bao giờ thiếu bóng dáng cậu. Mỗi khi nản lòng, cậu ấy cho tôi mượn bờ vai để dựa vào. Đôi khi chúng tôi chẳng cần phải nói lời nào cả. Chỉ vậy là đủ. Tôi không cần gì ngoài bờ vai vững chắc của người con trai ấy. Thấu hiểu, an ủi và vỗ về… Tôi tự hỏi, nếu ngày ấy không có bàn tay chìa ra kéo tôi lên của cậu thì giờ đây tôi sẽ như thế nào?

Cảm ơn cậu ngày tháng ấy đã cho mình bờ vai, chỗ dựa tinh thần vững chắc
Bờ vai – một bộ phận cơ thể không thể thiếu của mỗi người. Khi không còn sức lực, hãy tựa lên vai ai đó, nghe họ thì thầm. Rằng “Bạn đừng lo, đã có mình ở đây. Hãy khóc và trút tâm sự lên đôi vai này để mình gánh đỡ một phần giúp bạn. Để mình xoa dịu nỗi đau của bạn nhé”. Khi ai đó gặp chuyện buồn, hãy trở thành bờ vai vững chắc để họ yên tâm dựa vào. Hãy lắng nghe bằng tất cả trái tim và sự chân thành mà bạn có. Bởi lúc này, họ đang tổn thương thật nhiều, đau khổ và bế tắc thật nhiều. Chỉ có bạn đủ tin tưởng để kéo họ lên và truyền sức mạnh để sẵn sàng vượt qua. 

Cho ai đó mượn bờ vai là hành động thay cho vạn lời nói. Chẳng vậy mà, có người dù trải qua biết bao cực nhọc, gian nan,cũng chẳng có lấy một lời kêu than. Vậy mà khi tựa vào vai người nào đó, họ lại khóc tu tu như một đứa trẻ. Sau khoảng thời gian “gồng” đã đủ rồi, họ muốn được dừng tạm chân nghỉ ngơi, vứt bỏ sĩ diện, để được trở về con người bình thường. Con người có đủ những cung bậc hỉ, nộ, ái, ố, buồn vui. Và dĩ nhiên, những lúc cần an ủi, bờ vai lúc này sẽ là sức mạnh duy nhất để chúng ta có thêm động lực đương đầu, chiến đấu với khó khăn. 

Tôi luôn hy vọng, tôi và bạn, và tất cả chúng ta, một ngày nào đó sẽ tìm được một bờ vai đủ tin tưởng để tựa vào, bất kỳ lúc nào muốn gục ngã. Sẽ luôn có một người đằng sau sẵn sàng ủng hộ hết mình với nụ cười và ánh mắt lấp lánh. Người đó sẽ chẳng làm gì khác ngoài an ủi và cho bạn một bờ vai. Và bạn cũng sẽ trở thành bờ vai của ai đó khi họ buồn và cần bạn. Bạn nhé.

Mong bạn một đời an yên.

Xem thêm: Bóng dáng thầm lặng của người lao công