Lá thư tôi muốn dành tặng bản thân mình
Tâm Lý Tâm Sự & Tình Cảm TẢN VĂN

Lá thư gửi cho chính mình

5/5 - (3 bình chọn)

Lá thư này tớ viết là dành cho cậu. Dù thế nào, thì chỉ tớ mới hiểu cậu nhất. Vì cậu là tớ, tớ là cậu. Chúng ta sẽ không rời bỏ nhau cho dù là ngày tận thế…

Này cậu, dạo này tớ thấy cậu hơi buồn đấy nhé. Không còn thấy cậu vô tư cười nói như xưa. Thành phố của chúng mình ốm rồi. Gần 4 tháng nay cậu không ra khỏi nhà, có thấy buồn với bí bách lắm không? Thành phố của chúng mình, ngày thường vẫn nhộn nhịp là thế. Vậy mà bây giờ, đường sá vắng tanh, chẳng có lấy một bóng người. Ngó ra từ ban công, tớ chỉ thấy mỗi bóng dáng của những người mặc áo trắng, áo xanh thầm lặng. Và đôi lúc, còn là những tiếng kêu inh ỏi của xe cứu thương, bất giác làm tớ rùng mình.

Thời gian này, cả nước đang gồng mình lên chống dịch. Tớ thương lắm những người tuyến đầu vất vả, ăn không ngon, ngủ không tròn giấc. Bao nhiêu con người đánh đổi công sức để mong một ngày trả lại cho những người dân như chúng mình cuộc sống bình yên như trước kia. Tớ biết rằng cậu đang lo lắm. Vì bố mẹ chúng mình cũng đã lên đường đi vào tâm dịch. Vẫn nhớ hôm đó cậu khóc tu tu, mặc cho những lời khích lệ: “Ở nhà ngoan. Hết dịch bố mẹ sẽ về”. Tớ biết chẳng phải cậu ích kỉ đâu. Chỉ là cậu đang lo lắng quá thôi. Nhưng mà, cậu biết không, ngoài kia vẫn còn những người thực sự đang cần những bác sĩ, điều dưỡng như bố mẹ cậu. 

Nên là, nghe tớ nói này: Đừng lo quá nhé. Nhất định rồi sẽ có ngày đất nước mình sẽ chiến thắng dịch bệnh. Những người cậu thương yêu sẽ an toàn và kiêu hãnh trở về… Chúng mình là hậu phương cơ mà! Ráng giữ gìn sức khỏe, ăn ngủ đúng giờ để bố mẹ còn yên tâm làm việc! Tối qua, tớ cũng biết, lúc gọi điện cậu đã nén lòng để khỏi bật ra tiếng khóc. Buồn nhưng không sao, cậu mạnh mẽ lắm, cố gắng lên cô gái nhé.

Ngoài kia là những con người đang rất cần những bác sĩ, điều dưỡng như bố mẹ cậu

Xem thêm: Bí quyết làm việc hiệu quả thời Covid

Đó là ở hiện tại. Còn ý định của tớ khi viết bức thư này cho cậu, đó là mong muốn tương lai 5, 10 năm nữa, tớ sẽ được nhìn thấy một phiên bản của cậu tốt hơn. Tớ không hy vọng về sự hoàn hảo, nhưng tớ mường tượng được cậu của sau này. Trưởng thành và mạnh mẽ, tự tin và lạc quan để nhẹ nhàng bước qua những dấu mốc đáng nhớ của cuộc đời. Tớ là cậu, và cậu là tớ. Nên chẳng ai hiểu được con người đối phương với những nét vẽ rõ ràng đến vậy, như chúng ta. Bởi thế, ít nhất đằng sau cậu vẫn có một người bạn đồng hành, một người dù không nói gì, nhưng âm thầm cổ vũ cậu trong mọi quyết định, dù đúng dù sai… là tớ. 

Để tớ dặn cậu vài lời, nhưng đừng cho rằng đó chỉ là những lời sáo rỗng, lý thuyết sách vở. 

Tớ hy vọng ở hiện tại, cậu sẽ cởi bỏ lớp áo tự ti. Hãy mạnh dạn, dám theo đuổi những gì trái tim mách bảo. Đừng sợ bị ai đó phán xét, vì người ta đâu phải là cậu. Cậu còn trẻ, vậy hãy thử làm đi, tớ không muốn sau này cậu sẽ phải nói lời “giá như…”. Tớ biết, cậu đang có ý rẽ sang một hướng khác, theo đuổi con đường không ai ủng hộ. Người ta cho rằng khi cậu chạy theo con đường nghệ thuật, là cậu kém cỏi, “không học hành gì nên hồn mới đi vẽ vời linh tinh” ?! Tớ cho rằng, những người nói ra được câu đó, họ chưa từng dấn thân vào mỹ thuật hoặc không hiểu gì về nó. Hay nói thẳng thắn ra, thì họ không có con mắt nghệ sĩ, tính thẩm mỹ không cao. 

Vậy cậu đã hơn họ 1 bước, tại sao phải bận tâm nhỉ? Cuộc đời này ngắn lắm, cậu biết không? Làm gì còn ai sống hộ cuộc đời của người khác nữa. Lựa chọn và chịu trách nhiệm là bước ngoặt để cậu tự trưởng thành. Trong khi cậu chần chừ, thì những người cùng lĩnh vực, họ đã chạy, và bỏ lại cậu rất xa. Còn cậu, tâm hồn thì vẫn đang hỗn loạn với một mớ bòng bong, với ánh nhìn dò xét của người khác. Dù đúng dù sai, tớ vẫn xin cậu một lần được thử. Hãy vì bản thân mình được không? Hay cậu vẫn chưa thực sự đủ đam mê để sống chết với nó?!

Tớ còn muốn nhắn tới cậu điều này nữa. Là con gái, thì phải luôn yêu thương chính bản thân mình. Đến bản thân đối xử còn không tốt, thì làm sao mong được người khác yêu thương, trân trọng. Cậu là phiên bản có 1-0-2 duy nhất trên thế giới này, nên quý giá lắm đấy. Đừng tùy tiện coi thường bản thân mình, và cũng đừng để lòng tự tôn bị chà đạp bởi bất kỳ một người nào khác.

Yêu thương bản thân nhiều hơn

Xem thêm: Những điều con gái cần tạo dựng cho bản thân

Cơ thể cậu, hãy học cách chăm sóc nó thật cẩn thận. Ăn uống đừng tùy tiện, tập luyện hàng ngày để giữ vóc dáng, ít nhất sẽ giúp cậu tự tin hơn. Ra đường hãy chăm chút cho bản thân, đừng xuề xòa quá. Tâm hồn cậu, hãy lấp đầy bởi tri thức và nhân cách đẹp. Bởi tâm hồn phải trong sáng, phải có “chất” thì mới toát ra vẻ đẹp bên ngoài. Giống như ai đó từng nói: “Là con gái, ra đường phải ăn mặc như công chúa, làm việc như đàn ông và sống như nữ hoàng” là thế. Hãy ngẩng cao đầu mà đi, đừng sợ sệt, và tập trung những gì mà cậu có. Xây dựng cho bản thân một bản kế hoạch ngắn hạn, dài hạn và kiên trì với nó. Rồi một ngày cậu sẽ thấy, mình đã đi đúng hướng.

Thời gian này ở nhà, cậu thử tìm kiếm thêm một vài thứ để học xem. Biết đâu lại phát triển được và biến thành 1 kỹ năng, hay đam mê gì đó,… Tớ nghĩ, luôn tìm cách để bản thân bận rộn cũng là điều tốt. Đừng chỉ quanh quẩn trong 4 bức tường, lãng phí thời gian để buồn rầu, tám chuyện, lướt mạng xã hội,… Dù gì, thời gian cũng là thứ quý giá, làm được gì thì làm, đừng để phải hối tiếc sau này. Tớ biết, thời gian này thật nản và khó khăn, nhưng hy vọng cậu hãy cố gắng vượt qua bản bản thân, vượt qua những cám dỗ. Để sau dịch, tớ sẽ thấy cậu lớn hơn một chút, trưởng thành hơn một chút, và xinh đẹp hơn nhiều chút…

Trong tình yêu, hãy yêu người đó một cách chân thành với một trái tim nồng nhiệt. Đừng để những mối tình thất bại trước đó khiến cậu mất đi niềm tin vào tình yêu. Người đến sau vốn dĩ không có lỗi, và người ấy không xứng đáng để cậu trao tình yêu hời hợt, chỉ vì tổn thương mà cậu đã trải qua. Cô gái à, hãy chủ động nói lời xin lỗi giảng hòa, rằng “Em sai rồi, cho em cơ hội được yêu anh thêm một lần nữa”. Người ấy còn yêu cậu, nhất định sẽ quay trở về.

Với người nhà, là những người ruột thịt của cậu, hãy đối xử thật tử tế. Trên đời này, thứ không thể bỏ được, chính là gia đình. Huống hồ gia đình mình thật hạnh phúc, có đầy đủ thành viên, luôn yêu thương, quan tâm đến nhau. Vậy mà đôi khi vì áp lực, vì mệt mỏi, cậu lại cáu gắt với những người ấy. Tớ biết, sau mỗi lần như vậy, cậu đều ân hận, dằn vặt bản thân. Những lời nói, sự khó chịu khi đã thể hiện ra thì khó lòng mà xóa được. Sự tổn thương vẫn còn đó. Hy vọng cậu kiềm chế được cảm xúc trước những lần như vậy. Với người ngoài thì ân cần, tươi cười nhưng với gia đình đã hy sinh hết lòng thì tỏ thái độ mỗi khi không vừa lòng, liệu có đáng hay không?

Cậu – một con người tôn thờ sự tự do, không thích bị người khác phải khuyên này khuyên nọ, bảo này làm kia. Chắc đọc đến đây, cậu cũng nghĩ tớ “lắm lời” lắm rồi nhỉ?! Ước gì một ngày nào đó, khi cảm thấy chênh vênh, cậu sẽ giở lại bức thư này để lấy động lực, yên lòng bước tiếp. Đằng sau cậu, vẫn luôn có tớ. Và tớ tin tưởng cậu sẽ trở thành một người làm nên chuyện, một cô gái trong mơ của tớ.

Chào cậu và hẹn gặp lại.

Mong cậu một đời an yên.