Áp lực tuổi 25 sự nghiệp – tình yêu và gia đình
Thời gian trôi qua nhanh thật , mới ngày nào tôi chỉ là một cậu tân sinh viên chân ướt chân ráo , thấm thoát trôi qua tôi đã ở Sài Gòn hoa lệ này được một khoảng thời gian rồi , nhìn lại chặng đường ấy có biết bao nhiêu kỷ niệm vui có buồn có .
MỤC LỤC
Chúng ta không còn là đứa trẻ vị thành niên tuổi 18

Ngày đầu đặt chân lên chốn phồn hoa này tôi chỉ vừa tròn 18 tuổi và tôi biết tôi không còn là một cậu trẻ con nằm trong sự bảo bọc của cha mẹ nữa , tôi phải tự chịu trách nhiệm với những quyết định mà mình đưa ra .
Rồi đến năm tôi 20 tuổi là lúc tôi hiểu được mình đã đủ lớn, cũng đến lúc phải tự lo cho bản thân , tôi bắt đầu kiếm việc làm thêm và va vấp với đời .
Xem thêm : Sinh viên đi làm thêm để tích lũy điều gì?
Đến năm 23 tuổi cũng là lúc tôi rời ghế giảng đường , cũng là lúc tôi mới thấu hiểu được chữ “đời” là như thế nào , cuộc sống của một người trưởng thành không phải như giấc mộng khi còn là trẻ con.
Cuối cùng ở tuổi 25 , khi có được không ít kinh nghiệm sống chúng ta nhận ra điều gì là quan trọng nhất trong cuộc đời của mình , khi ta kết thúc những ngày tháng rong chơi của tuổi trẻ nhìn lại quá khi ấy , tuổi 25 chúng ta nhận ra ta đã nợ cuộc đời này quá nhiều thứ cũng đã đến lúc chứng minh mỗi bản thân chúng ta là ai trong cuộc đời này .
Bạn đã tích lũy được những gì cho tương lai
Các bạn có từng nghĩ về tương lai sau này chúng ta sẽ là ai làm gì không ? khi tôi vừa tròn tuổi 25 cũng là lúc tôi nhận ra những áp lực vô hình mà ai cũng sẽ có và rồi tôi đã đưa ra một quyết định làm thay đổi cả cuộc đời tôi bỏ một công việc mà tôi đã gắn bó một thời gian dài .
Để theo đuổi con đường kinh doanh tự chủ thời gian và kinh tế của bản thân , không phải lối đi riêng nào cũng dễ dàng nhưng tôi cảm thấy hạnh phúc vì những thứ mình theo đuổi không làm mình thất vọng .
Mục tiêu của mỗi chúng ta là gì ? không phải là sự ngưỡng mộ của bạn bè hay mua những thứ mình thích nữa, mà là hoàn thành trọn vẹn lý do sống trên đời lo toan cho cha mẹ , chuẩn bị cho sự nghiệp , tương lai gia đình sau này của mỗi chúng ta .
Nhưng khi ta đặt quá nhiều kỳ vọng vào tình yêu
Ở tuổi 25 . Nói lời chia ly không còn là trọng trách nặng nề, chúng ta biết rõ mình là ai và mình muốn gì , ai rồi cũng sẽ rời xa chúng ta mà thôi chỉ là thời gian sớm hay muộn , khi tình cảm không còn chúng ta không nên giữ mãi nỗi đau biết là sẽ rất đau đấy , phải đứng dậy mà bước tiếp chẳng có ai quan tâm bạn như thế nào họ chỉ quan tâm bạn có những giá trị gì .

Chúng ta phải biết trân trọng bản thân hơn , trong chuyện tình cảm không phải người ta rời xa mình vì mình không có giá trị mà là vì họ đi tìm những giá trị khác mới mẻ hơn những gì chúng ta có hiện tại , vậy nên cứ để họ rời đi không có gì là mãi mãi cả .
Bạn nên đọc thêm : Bí quyết chữa lành tổn thương sau khi chia tay
Hãy cứ lạc quan lên các bạn nhé , có lẽ chúng ta cũ kỹ trong mắt họ nhưng lại là sự mới mẻ trong người khác , rồi cũng sẽ có một ai đó đến bên cuộc đời bạn mà thôi , thứ chúng ta cần làm hiện tại là đặt hết niềm tin nhiệt huyết và sức trẻ để thay đổi số phận , tạo giá trị cho bản thân , điều quan trọng nhất là cho họ sự hối tiếc khi chọn ra đi không phải vì điều gì cả, hôm nay chúng ta không là ai nhưng cố gắng phấn đấu điều gì chúng ta cũng có thể làm .
Có những nỗi niềm chúng ta không biết phải kể cùng ai
khi càng trưởng thành chúng ta thường thu mình lại và ít nói hơn cũng đồng nghĩa với việc thu hẹp các mối quan hệ , đôi khi chúng ta đánh mất đi một số điều quan trọng khi không có bạn bè bên cạnh .

Niềm cô đơn của người trưởng thành là sự trống vắng trong tâm hồn mỗi chúng ta , hầu hết ai cũng đã từng trải qua giai đoạn ấy do đâu mà chúng ta lại chọn sự cô đơn , chẳng do ai cả chỉ là chúng ta chọn cách sống như vậy mà thôi .
Nhưng cô đơn không đáng sợ nhờ cô đơn mà tôi trưởng thành hơn . Chúng ta sẽ quan sát nhiều hơn và nhận ra được nhiều thứ mà trước kia không nhìn nhận được .
Ở tuổi 25 sự cô đơn như là một loại gia vị cho cuộc sống mỗi chúng ta “đôi khi” cũng cần những khoảng lặng , nhiều quá thì mặn mà ít đi lại trở nên nhạt .
Trân trọng những giây phút bên cạnh gia đình
Có bao giờ các bạn ngồi lại cạnh cha mẹ và tâm sự với họ bao giờ chưa ? chúng cứ mãi chạy đi nhưng lại quên rằng cha mẹ vẫn ở đó vẫn đứng chờ chúng ta quay trở lại .

Không những vậy mà chúng ta còn dành rất ít thời gian để nghe những điều mà cha mẹ chúng ta kể, tôi cũng vậy đã rất lâu rồi tôi không còn được nghe tiếng của cha mình , thời gian đối với mỗi chúng ta là hữu hạn nhưng đối với cha mẹ chúng ta thì có hạn , sẽ không biết ta gặp được họ bao nhiêu lần cuối tuần nữa , các bạn đã quan tâm cha mẹ mình đúng cách chưa ?
Các bạn hãy đặt mình vào vị trí của cha mẹ mà suy nghĩ , cuối tuần gọi điện hỏi thăm các con tuần này có về không , chúng ta nghĩ mình đã lớn nhưng trong ánh mắt của cha mẹ ta vẫn mãi là đứa trẻ , cũng chỉ vì sự thương yêu bảo bọc ấy mà không ít ai trong chúng ta lại làm cho họ buồn .
Đã 25 tuổi rồi hãy trân trọng những giây phút còn được nghe cha mẹ nói , hãy trân quý những ngày nghỉ cuối tuần những ngày lễ bên cạnh gia đình , nơi bảo bọc che chở cho chúng ta , dù cho có đi đâu làm gì thành công hay thất bại nhà vẫn là nơi chào đón chúng ta trở về .