TẢN VĂN

Vượt qua khủng hoảng và trở về làm chính bản thân mình

Rate this post

 



Gửi bạn, cô gái tuổi 19 đang rơi vào khủng hoảng giữa cuộc đời.

Tuổi 19, cái tuổi nhiều mộng mơ và cũng thật nhiều lo lắng. Bạn bè nói nói lấy chồng thôi, tuổi này lấy chồng được rồi. Tôi nhìn những đứa bạn mình có người đã lấy chồng có con từ lâu rồi. Ba mẹ nói ráng học đi rồi tìm một công việc ổn định. Họ hàng nói, học nhiều làm gì rồi ra trường thất nghiệp lại tốn tiền đi học bao năm. Tất cả những lời nói ấy đè nặng lên đôi vai bé nhỏ đang lo lắng, mơ hồ trước cuộc đời.

Đã bao giờ bạn tự hỏi tại sao mình phải đối mặt với những lời đồn ấy. Những áp lực về việc học hành, tình cảm và những lo lắng về tương lai. Tất cả khiến bạn cảm thấy mệt mỏi và muốn từ bỏ. Dù vậy, bạn vẫn cố gắng nở nụ cười mỗi sớm mai, cô tỏ ra mình vẫn ổn. Nhưng từ sâu trong lòng, mấy ai biết bão giông đã kéo đến tự lúc nào.

Tuổi 19 bạn có đang rơi vào khủng hoảng? Tôi nghĩ rằng không phải chỉ tuổi 19 mới gặp khủng hoảng mà bất kỳ độ tuổi nào cũng có thể rơi vào lo âu, khủng hoảng. Những áp lực từ sự kỳ vọng của gia đình, những lo lắng về tương lai khiến bạn như rơi vào suy sụp. Bạn thấy tâm hồn mình như đám mây u ám chẳng thấy mặt trời.

Người ta nói tuổi trẻ đầy mộng mơ, đầy sắc màu. Tuổi trẻ là lúc bạn thấy cuộc đời đẹp nhất. Nhưng đôi lúc những lời nói của người khác khiến bạn rơi vào khủng hoảng. Đôi khi tôi thấy chán ghét bản thân mình lắm, thấy lạc lõng, cô đơn trong thế giới rộng lớn này. Bạn có bao giờ thấy khó chịu hay gắt gỏng với người khác? Cảm thấy mình bị xa lánh bởi chính những người thân quen của mình chưa?

Bạn biết không, đôi khi tôi cố bao bọc mình bằng sự lạnh lùng để không ai đến gần mình nữa. Nhưng đâu ai biết đằng sau lớp vỏ bọc cứng cáp kia là trái tim đầy tổn thương và yếu đuối. Nhưng những lúc cô đơn ấy, tôi biết mình đang tự bỏ rơi chính mình. Vô tâm với bản thân bởi những lời phán xét của người khác.

Nghĩ về cuộc sống, về tương lai và chính bản thân mình. Bạn muốn thoát ra khỏi những cảm xúc tiêu cực và sự khủng hoảng cứ đeo bám bản thân mỗi ngày. Phải làm sao khi xung quanh toàn những ánh mắt dò xét, những kỳ vọng quá cao vời của gia đình. Vì vậy, thay vì tỏ ra mạnh mẽ rồi lạc lõng và cô đơn trong cái thế giới do mình tạo nên. Bạn hãy thử đổi xử chân thành với chính bản thân mình, lăng nghe tiếng nói của trái tim.

Đôi khi tôi cố bao bọc mình bằng sự lạnh lùng, cố tỏ ra không quan tâm. Nhưng đâu ai biết đằng sau lớp vỏ bọc cứng cáp kia là trái tim khao khát được ủi an và che chở. Nhưng những lúc cô đơn ấy, tôi biết mình đang tự bỏ rơi chính mình. Vô tâm với bản thân bởi những lời phán xét của người khác.

Phán xét của người khác chỉ làm bạn mệt mỏi hơn.

 



Hãy thử lắng lòng lại một chút để hiểu lòng mình hơn và tìm cách thoát khỏi sự khủng hoảng ấy. Bạn đâu phải là một người xấu xa muốn cáu gắt với người khác. Tại sao bạn phải cố tỏ ra lạnh lùng để rồi thấy cô đơn, cố đẩy người khác ra xa mà lòng lại muốn được có ai để chia sẻ. Hãy thử lắng nghe trái tim mình để tìm thấy đáp án từ trái tim.

Phải chăng bạn đang tìm kiếm một cuộc sống hạnh phúc để có được niềm vui giữa cuộc sống bận rộn này. Bạn đang cố để trở nên hoàn hảo hơn, cổ đặt ra nhiều mục tiêu cùng một lúc. Có lẽ vì quá tự tin rằng mình có thể làm được tất cả nên đôi lúc bạn thấy cuộc sống thật nhiều áp lực. Mỗi lần thất bại, bạn lại thấy thất vọng thật nhiều.

Tuổi 19, tuổi mà bạn đang vui vẻ học tập nơi giảng đường đại học. Mỗi lần nghĩ về gia đình, những ngày tháng bạn được đến trường là do ba mẹ vất vả. Những áp lực về tương lai, sự kỳ vọng của ba mẹ dành cho bạn sẽ ra sao nếu chẳng may không tìm được việc làm. Mỗi lần vấp ngã bạn lại thấy mất niềm tin vào chính mình. Bạn hoài nghi về lựa chọn của bản thân, cứ như vậy cảm xúc tiêu cực lại kéo đến vây kín tâm hồn bạn.

Những khủng hoảng trong cuộc sống là điều khó tránh khỏi. Đối với mỗi người, mỗi độ tuổi sẽ có một nỗi lo toan khác nhau. Nhưng tôi nghĩ phần lớn là do những kỳ vọng lớn lao. Đôi khi khủng hoảng lại bắt nguồn từ những lời phán xét của người xung quanh. Bạn ghét cảm giác bị ai đó dòm ngó rồi phán xét, ghét bị đem ra so sánh với những người giỏi hơn mình.

Có lẽ chính tâm lý ấy khiến bạn khép cửa trái tim, cố bao bọc lấy bản thân bằng cái vỏ bọc cứng cáp. Bạn cố tỏ ra không quan tâm những gì người khác nói nhưng đêm về lại thao thức nghĩ về những lời ấy. Bạn biết không, như vậy bạn chẳng khác gì đám người kia chỉ biết phán xét coi thường người khác. Bởi lẽ, chính bạn cũng đang tự coi thường bản thân, chính bạn đôi khi cũng đang ghét chính con người mình.

Lo âu là đám mây xám đè nặng tâm hồn

 



Một tâm hồn yếu đuối vẫn cứ là một tâm hồn dễ bị tổn thương nếu bạn cứ bỏ mặc và vô tâm với cảm xúc của mình. Nếu bạn chẳng còn yêu quý bản thân thì tại sao lại trách người khác chẳng yêu mến bạn. Nếu mình không thể hiểu mình, thì sao mong người khác có thể hiểu. Sao không tự tìm ra giải pháp để bản thân tốt đẹp hơn?

Bạn đang sống để tìm kiếm hạnh phúc cho chính mình chứ không phải của bất cứ ai cả. Hãy cứ sống là chính mình mặc kệ những lời phán xét của người khác. Bạn có thể bị đem ra so sánh với hàng tá người giỏi hơn mình. Nhưng bạn biết không, những người tài giỏi ấy đã từng trải qua biết bao lần vấp ngã để có được thành công. Nếu bạn tin vào sự so sánh đây khập khiễng ấy thì chính bạn đang tự đưa mình vào sự khủng hoảng kia.

Tại sao không so sánh quá khứ của những người thành công với bản thân mình hiện tại? Bạn đang sống cho những điều tốt đẹp và hạnh phúc của bản thân. Hiện tại có thể khắc nghiệt nhưng tương lai sẽ cho ta những hoa quả ngọt ngào nếu ta có đủ nghị lực. Bạn sẽ thấy mạnh mẽ và cứng cáp hơn sau mỗi lần vấp ngã. Vì vậy, đừng mãi lo lắng về những lời nói của người khác mà quên đi mục tiêu sống của chính mình.

Dù cho những người xung quanh có gieo rắc vào tâm hôn bạn những tự ti, áp lực bằng nhiều cách khác nhau. Xung quanh bạn có những người đã có gia đình riêng, có người yêu, có thành công… Nhưng hãy nhớ rằng cuộc đời của mỗi người khác nhau. Hãy sống vì hạnh phúc của chính mình. Hãy bỏ qua hết những lời ấy để thực sự lắng nghe cảm xúc của trái tim để biết yêu thương bản thân hơn mỗi ngày.

Bạn chỉ có một cuộc đời để sống mà thôi. Hãy sống như một bông hoa ngoài đồng tuy cuộc đời ngắn ngủi nhưng đã từng nở hoa rực rỡ. Cuộc đời có thể cho bạn những số phận khác nhau. Bạn có thể là một bông hoa hồng kiêu sa trong vườn, cũng có thể chỉ là một bông hoa dại giữa sỏi đá.

Có ai đó từng nói “Ta không được chọn nơi mình sinh ra nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống”. Bông hoa dại nơi sỏi đá ven đường kia vẫn có thể nở ra những đóa hoa rực rỡ nhất. Chúng không được lựa chọn sẽ sinh ra nơi vườn hoa đẹp đẽ hay vùng sỏi đá khô cằn. Nhưng chúng đã sống hết mình để dâng hiến sắc đẹp cho cuộc đời.

Yêu thương bản thân

 



Hỡi cô gái tuổi 19 đang lo âu trước cuộc sống hằng ngày, hãy luôn vui vẻ nhé. Hãy thoải mái làm điều mình thích và bỏ qua những thứ vô vị, những lời nói làm bạn tổn thương. Hãy sống lạc quan và yêu đời hơn bởi cuộc sống luôn chứa đựng nhiều điều đẹp đẽ lắm. Đừng tỏ ra ghen tị với những ai đã tìm thấy tình yêu của đời họ. Một ngày nào đó sẽ có một người thật sự phù hợp với bạn. Nếu không có cũng đừng buồn, hãy sống vui vẻ và tìm kiếm hạnh phúc của chính mình.

Cuộc sống luôn cho bạn những khó khăn làm bạn vấp ngã. Nhưng nếu biết đứng lên, bạn sẽ trưởng thành và mạnh mẽ hơn rất nhiều. Cuộc đời bạn sẽ có những người ghé qua, một ngày nào đó họ cũng sẽ đi thôi. Chẳng ai có thể ở bên bạn từ lúc sinh ra đến khi bạn lìa đời cả. Vì vậy, đừng mãi cố gắng sống theo những gì người khác phán xét để rồi đánh mất sự tự tin của mình.

Tôi lớn lên trong một gia đình nông dân bình thường, vẫn thường bị đem ra so sánh với “con nhà người ta”. Tôi ghét cảm giác ấy lắm, nhưng giờ đây tôi chẳng còn quan tâm đến nó nữa. Bởi lẽ tôi nhận ra rằng mỗi người có một cuộc đời khác nhau. Mọi sự so sánh đều chẳng thể công bằng mà chỉ khiến người ta cảm thấy chán ghét và tự ti hơn. Vậy tại sao không bỏ qua những lời phán xét ấy và sống vì nó niềm vui của chính mình?

Nếu bạn đang rơi vào khủng hoảng bởi những kỳ vọng lớn lao của gia đình và người thân. Hãy nhớ rằng những người thật sự yêu thương bạn sẽ luôn muốn bạn hạnh phúc. Ba mẹ chẳng mong chờ bạn sẽ đến đáp công ơn nuôi dưỡng của họ mà chỉ mong bạn vui vẻ. Vì vậy, đừng cảm thấy áp lực bởi những kỳ vọng của gia đình. Hãy tìm thấy niềm vui và tin tưởng con đường bạn đã chọn lựa. Đừng để những vấp ngã khiến bạn yếu đuối và mãi bị tổn thương. Thất bại là một phần của cuộc sống. Vì vậy, dù muốn hay không thì bạn vẫn phải chấp nhận và đối mặt với nó.

Hãy vứt bỏ tất cả những gì người khác áp đặt lên bản thân bạn. Hãy là chính mình, nghĩ về những điều mà bạn hướng đến. Cố gắng theo đuổi mục tiêu của mình, lúc ấy bạn sẽ thấy mình đã là một bông hoa đang khoe sắc giữa cuộc đời. Bạn hãy tin rằng những khủng hoảng kia chẳng thể ngăn bạn thành công. Những lời phán xét của người xung quanh sẽ chẳng là gì nếu bạn vẫn cứ là chính mình. Cuộc đời là của bạn, hãy sống hết mình vì chính bản thân.