Người cũ còn thương
Rất khó để xem nhau từ người thương thành “người cũ”. Đặc biệt hơn khi đã là “người cũ” rồi mà lại “còn thương” thì khó gấp ngàn lần.
“Người cũ còn thương” cái tên nghe thôi đã thấy đau lòng. Từng là tất cả với nhau. Là người được xem như mang đến cả bầu trời trong bạn nhưng vì một lý do nào đó lại trở thành “người cũ”. Thật khó khăn khi phải chấp nhận điều đó và xem nhau như người dưng dù “còn thương”.
MỤC LỤC
1. Thế nào được gọi là “người cũ còn thương”?
Chắc hẳn ai cũng không tránh khỏi chuyện ái tình trên cuộc đời này. Có những chuyện tình chóng vánh đến rồi đi. Có những mối tình kéo dài đi đến được cái kết đẹp gọi là “hôn nhân”. Đôi khi có những mối quan hệ tuy không kéo dài nhưng lại trở nên khắc cốt ghi tâm.
Việc không thể cùng nhau sánh bước sẽ gọi là chia tay. Và từ đó thay vì gọi các biệt danh như trước thì sẽ gọi nhau hai từ là “người cũ”. Vốn dĩ còn tình cảm với nhau nhưng lại vì một lý do gì đó phải chia xa. Điều ấy sẽ khiến bạn vướng phải vòng luẩn quẩn với tên gọi “người cũ còn thương”.
Một người từng thân quen bỗng trở nên xa lạ. Một người mà bạn dành hết tình cảm hiện thời để ở bên giờ “đường ai nấy đi”. Cảm giác ấy vừa hụt hẫng, vừa đau lòng làm sao nhưng thực tế buộc chúng ta phải chấp nhận.
Anh và tôi cũng đã bắt đầu một mối quan hệ mới và tôi đặt tên cho anh là “người cũ còn thương”.
2. Mặc dù sẽ không tránh khỏi việc mang đến những tổn thương
Quãng thời gian bên nhau có thể không được xem là dài nhưng với tôi cũng chẳng ngắn. Vỏn vẹn hơn năm nhưng với tôi vậy là quá đủ để khắc cốt ghi tâm đến sau này. Quen nhau nhanh chóng và rời đi cũng nhanh lẹ.
Anh – một người lớn hơn tôi 6 tuổi, với những suy nghĩ chín chắn. Tôi – một con bé còn non dại chưa trải sự đời. Ấy vậy mà hai chúng ta chạm phải nhau trên đường tình. Nhìn vào mà đoán thì mối quan hệ này sẽ không thể nào tránh được những mâu thuẫn.
Chênh lệch tuổi tác cũng là điều bất lợi. Thật khó để thấu hiểu nhau cũng như chiều chuộng theo mong muốn. Chưa kể đến thời gian dành cho công việc cũng ảnh hưởng đến thời gian dành cho nhau. Nhưng có lẽ bất kể ai cũng vậy, vì tình yêu họ có thể làm tất cả.
Nhưng thật khó tránh việc không làm tổn thương nhau. Đôi lúc việc nhỏ nhặt nhất như lễ tết, sinh nhật cạnh bên nhau cũng khó. Vì tính chất công việc của anh mà tôi đã phải tủi thân rất nhiều lần như vậy. Hoặc đôi khi việc không nhường nhịn nhau trong cãi vã cùng làm tôi tổn thương.
Có đôi khi tôi cảm giác anh có hơi hướng “gia trưởng” của đàn ông Bắc. Anh không ép buộc tôi hoàn toàn mà lời nói anh nói ra khiến tôi không còn cách nào khác ngoài việc làm theo. Nhiều việc anh muốn tôi làm ngay theo cách anh muốn không thì sẽ nổi giận. Những lần như vậy chúng luôn để lại trong tôi những vết rạn khó chữa lành.
Xem thêm: Cách để yêu cô gái đã chịu nhiều tổn thương
3. Nhưng chắc chắn sẽ có nhiều kỷ niệm khiến bạn lưu luyến ở quá khứ
Nhưng nói đi thì phải nói lại, ở bên anh tôi cũng nhận lại được nhiều niềm vui. Một số thứ đến bây giờ dù đã chia tay 2 năm nhưng tôi vẫn còn nhớ mãi. Người ta thường nói là chuyện vui sẽ nhớ rất lâu còn chuyện buồn chúng ta sẽ muốn quên đi nhanh chóng. Hẳn là tôi cũng không nằm trong trường hợp ngoại lệ.
Về những cuộc hẹn
Nhớ đến chắc hẳn là những cuộc hẹn với nhau. Từ cuộc hẹn gặp mặt lần đầu tiên đến những cuộc hẹn sau này. Căn bản công việc của anh không có tính chất cố định như những công việc khác. Có lần anh sẽ đi đến 1-2 hôm rồi lại nghỉ hoặc có ngày đi đêm ngày đi sáng. Nên chúng tôi rất khó có những cuộc hẹn với nhau.
Chỉ có thể tranh thủ mỗi tháng hẹn hò xem phim, đi ăn 1-2 lần vậy cũng đủ vui rồi. Sau này có một giai đoạn chúng tôi yêu xa cả nửa năm. Có lần anh trở về mà không báo trước với tôi một tiếng. Và cuộc gặp chóng vánh đó lại là lần tôi nhớ nhất đến tận bây giờ. Cảm giác lúc đó không thể lẫn vào đâu được, vui sướng đến tận cùng.
Về những chuyến đi
Cạnh bên nhau một thời gian chúng tôi cũng có một vài chuyến đi xa. Không giống các chuyến đi của các cặp đôi khác. Đây là một lần đi theo anh nơi anh công tác và tận hưởng vài ngày ngắn ngủi ở đó.
Tranh thủ vào những khoảng thời gian rảnh sau công việc anh và tôi cũng đi dạo chơi. Cùng nhau đi ăn những món đặc sản ở đây, chụp cùng nhau vài bức ảnh. Đến bây giờ những tấm ảnh đó được lưu giữ tại 1 góc nhỏ của riêng tôi và chỉ tôi biết. Nó trở thành điểm yếu mà tôi không bao giờ muốn chạm đến.
Về những món ăn cùng sở thích
Tính ra tôi và anh có sở thích ăn uống khá giống nhau. Cùng thích ăn đồ nướng, thích ăn thịt gà và các món như trứng lộn và cút lộn xào me. Tuy không phải là những món ăn cao sang hay những lần đi tiệm đắt tiền. Nhưng được ăn cạnh nhau là đủ vui rồi.
Đôi lần có thời gian rảnh cả ngày và kinh tế còn dư thì cả hai sẽ dắt nhau đi ăn. Anh sẽ cẩn thận bóc tôm cho tôi, trong khi đó tôi sẽ nướng thịt đợi anh. Cùng nhìn ngắm nhau tận tâm chăm sóc người kia thì hạnh phúc biết bao.
Nhiều hôm tôi đi làm lúc anh còn ở nhà thì anh sẽ tranh thủ vào bếp nấu cho tôi món khoái khẩu. Sau đó sẽ gửi tin nhắn báo tin anh và đồ ăn cùng đợi tôi về. Hoặc đôi khi cùng nhau đi chợ mua nguyên liệu về và vô bếp nấu với nhau. Ăn xong người dọn dẹp, người rửa chén. Nhìn như một gia đình nhỏ hạnh phúc vậy. Ai nào có ngờ hạnh phúc ngắn ngủi, sau này lại chẳng cùng nhau.
Xem thêm: Nên hay không nên kỳ vọng trong tình yêu
Và còn nhiều thứ khác nữa
Ngoài ra, còn nhiều điều từ nhỏ nhặt đến lớn lao khác nữa. Như có lần tôi gần như là trễ làm rồi, anh tranh thủ mượn xe chở tôi đi làm. Dù giờ đó kẹt xe rất ghê và chiếc xe ấy thuộc loại lần đầu anh đi. Khá chật vật để đi hết quãng đường đến chỗ làm nhưng anh vẫn không phàn nàn.
Hay đôi lúc tôi ốm vặt, anh sẽ cố gắng dành mọi thời gian có thể để chăm sóc cho tôi. Từ bữa ăn đến viên thuốc cũng sẽ được chuẩn bị kỹ càng. Có khi anh tạo cho tôi nhiều bất ngờ như khi đi công tác lại mua cho 1 ít bánh kẹo. Đôi khi là mỹ phẩm mặc dù con trai rất dở trong việc lựa màu son. Nhưng chỉ cần vậy đủ làm tôi vui cả tuần.
4. Chuyện đã “cũ” thì nên học cách “cho qua” đi
Tiếc là tất cả bây giờ chỉ còn là hồi ức của riêng tôi. Hiện tại, cả hai lại quay lại với vòng xoay của cuộc sống hàng ngày. Đứa ở Bắc, đứa trong Nam, việc để vô tình gặp nhau trên đường cũng trở thành điều không thể.
Từ một người thân quen giờ trở nên hoàn toàn xa lạ thật khó chấp nhận. Dù là “còn thương” nhau đấy nhưng vẫn phải gọi nhau là “người cũ” thôi. Vì lý do gì đó mà chúng ta đã lạc mất nhau và thật khó để mọi chuyện trở lại như ban đầu. Nên bây giờ tôi chỉ còn cách chấp nhận hiện thực này. Và học cách quen với hiện tại để có thể sánh bước với người sau.
Đây là đôi dòng tâm sự của bản thân tôi. Hy vọng các bạn đang có nhau thì hãy giữ nhau thật chặt. Đừng để vuột mất nhau rồi lại trở nên tiếc nuối. Và nếu đã trở nên như tôi thì mong các bạn hãy nhẹ lòng mà cho qua. Cho qua ở đây để bản thân được nghỉ ngơi cũng như người kia nhẹ lòng mà bước tiếp. Không thể cùng nhau đi đến bến bờ hạnh phúc thì hãy đứng sau chúc phúc cho nhau.