tình buồn đâu phải để quên đi
Tâm Sự & Tình Cảm TẢN VĂN

Tình buồn đâu chỉ để quên đi

5/5 - (4 bình chọn)

Người ta nói tình đầu là cuộc tình dang dở. Đúng vậy tình đầu của tôi là một cuộc tình buồn đầy dở dang. Nhưng tình buồn đâu phải lúc nào cũng chỉ để quên đi.

Tôi gặp lại em vào một buổi chiều thu. Thời gian trôi  nhanh như một trò đùa mới ngày nào hai đứa còn là những đứa trẻ mà giờ đây đã trưởng thành. Cảnh xưa chốn cũ vẫn còn đó chỉ có tôi và em là đổi thay. Cuộc gặp gỡ tình cờ ấy cứ ngỡ như là định mệnh. Làm bao kỉ niệm về em cứ thế ùa về trong tôi.

Tôi gặp em lần đầu khi thấy em đang đứng bên hành lang cũ. Lúc đấy trong mắt tôi, em đã hòa trộn vào nét đẹp của thiên nhiên. Và thế thứ gọi là tình yêu sét đánh cứ thế đánh thẳng vào trái tim của chàng nam sinh năm nào. Tình yêu tuổi học trò thật là ngây ngô làm sao. Dù yêu em nhưng tôi lại không dám nhìn thẳng vào đôi mắt em. 

Tôi theo đuổi em cũng một thời gian thì hai ta thành đôi. tôi và em đã trải qua khá nhiều chuyện vui buồn. Có lần khi hai đứa đèo nhau trên một con xe tàn vòng quanh thị trấn. Lúc đấy không hiểu sao xe lại tắt máy và thế là tôi và em cùng đẩy bộ trên một con đường vắng. Tôi nhìn em, hai đứa nhìn nhau cười đùa trò chuyện trên đường về mà không có một sự mệt mỏi nào. Cảm giác bồi hồi năm ấy đúng là khó để có thể quên được. 

Rồi khi tết đến tôi đến nhà em chơi. Dù là mới gặp nhau ngày hôm trước nhưng khi thấy tôi trước cổng nhà em liền lao vào ôm chầm lấy tôi. Tuy chỉ là những đứa trẻ cấp ba nhưng chúng tôi cũng không bị gia đình cấm cản gì. Chuyện tình tôi và em diễn ra cứ ngỡ như là trời định. 

Tình yêu như những nốt nhạc, có thăng có trầm. Có những kỉ niệm vui cũng có những kỉ niệm buồn làm mình không thể quên được. Có lần em buồn chuyện gia đình. Nhìn em khóc nhưng không thể làm được gì lòng tôi như thắt lại. Tôi thương em hơn cả chính bản thân mình. 

Mối tình ấy kéo theo cả tuổi xuân của cả hai. Nhưng rồi cuộc vui nào cũng sẽ có lúc tàn chuyện tình nào rồi cũng sẽ tan. Ngày em rời xa tôi cứ ngỡ như là mất hết tất cả. Cảm giác lần đầu thất tình của một thằng học sinh cứ như mất cả thế giới. Em rời xa và chỉ để lại cho tôi những kỉ niệm.

tình buồn đâu phải để quên đi

Ngày tháng năm trôi, kỉ niệm ngày nào nay cũng đã nhạt nhòa theo năm tháng. Nhưng khi gặp lại em thì nó cứ như là một cuốn phim chạy qua trước mắt tôi. Mọi thứ tôi đã trải qua với em cứ ngỡ là đã quên hiện ra rõ rệt. Mọi chuyện rồi cũng phải diễn ra theo một lẽ tự nhiên của nó. Kỉ niệm dù đẹp đến mấy thì nó cũng chỉ là một kí ức để ta giữ trong lòng 

xem thêm: ai cũng có ngày xưa

Ngày gặp lại tôi và em nhìn nhau mà không nói lời nào. Dù có rất nhiều điều mà tôi muốn hỏi em. Nhưng cuối cùng cũng chỉ tóm gọn trong một câu hỏi: “ Cuộc sống em ổn không?”. Em nhìn tôi cười và bảo cuộc sống em rất tốt rồi cả hai ngượng ngùng bước qua nhau. Nụ cười ấy vẫn đẹp như ngày đầu tiên mà tôi gặp em. Nhưng giờ đây là một cảm xúc khác. không còn là cảm giác bồi hồi như ngày nào mà thay vào đó là một cảm giác buồn thầm lặng.

Dù đã khác lối nhưng tôi vẫn không hối hận khi đã nói lời yêu em. Mặc dù chỉ trong một khoảng thời gian tuổi xuân của hai đứa. Nhưng tình buồn đâu phải lúc nào cũng chỉ để quên đi. Tình buồn còn để lưu giữ bao nhiêu mộng mơ lúc xuân thì. có khi lựa chọn bước không chung đường vậy lại hay.

Có lẽ tôi và em có duyên nhưng không có nợ. Nhờ duyên phận mà tôi có thể gặp em, cùng nhau trải qua những ngày tháng vui buồn. Cùng nhau lướt qua trong khoảng thời gian được gọi là đẹp nhất của tuổi học trò. Xa nhau cũng là do hai từ duyên phận. Nhưng dù sao khi nhìn lại thì chúng ta cũng đã từng cùng nhau đối diện với nhiều thứ. Chỉ là duyên đã hết tình cũng lụi tan. 

Tình đầu của tôi gắn liền với những kỉ niệm đẹp. Những kỉ niệm mà khi nhìn lại chỉ có thể mỉm cười vì đã có thể yêu như chưa bao giờ được yêu. Tình yêu ngây ngô của tuổi học sinh là một thứ gì đó khó có thể tìm lại được. Vì vậy nếu bạn đang yêu ở tuổi học trò thì hãy yêu như không có ngày mai.

Xem thêm: bạn thân trở thành mối tình đầu của tôi

Tình đầu của tôi là vậy đó tuy là một chuyện tình buồn nhưng tình buồn đâu phải để quên đi. Còn bạn thì sao? Mối tình đầu của bạn lưu dữ trong bạn những kỉ niệm gì?