cô đơn
TẢN VĂN

[TẢN VĂN BUỒN] Khi cô đơn đủ lâu chúng ta sẽ chết!

Rate this post

Cô đơn là gì? Nó có đáng sợ như những lời nói được truyền tai nhau. Tại sao lại có nhiều người sợ hãi sự cô đơn đến vậy? Bạn đang cô đơn hay không?

Hãy nghĩ lại xem, có khi nào bạn đi xem phim 1 mình chưa?  Một bộ phim bạn thích và rất muốn đi xem. Nhưng rồi lại không biết rủ ai đi cùng cả!

Có bao giờ sau một ngày bận rộn tất bật, mệt lả cả người. Và rồi khi cầm điện thoại lên kiểm tra thì nhận được 4 tin nhắn. Nhưng trong đó chẳng phải số điện thoại của một ai nhắn cho bạn. Chỉ là 1 tin của Bộ y tế và 3 tin của nhà mạng.

Có bao giờ định gọi rủ một ai đó để nói chuyện hay đi ăn đi chơi cùng. Nhưng rồi trong đầu của mình là một loạt câu hỏi tại sao và cảm thấy do dự. Để rồi sau đó bạn lại lướt web, đọc báo hay xem phim. Mãi một lúc lâu sau đó khi bỏ điện thoại xuống mới sực nhớ ra rằng trước đó hình như bạn muốn gọi cho ai đó. Và rồi thở dài và không muốn gọi nữa. 

Có bao giờ bạn bị ốm nhưng không có ai bên cạnh chưa? Tự đi mua và uống thuốc, tự mua đồ ăn, tự chăm sóc bản thân mình. Tự bản thân mình vật vã và cố ngủ để qua cơn mệt mỏi. Đôi khi ốm dậy không nổi và nhịn đói vì không thể nấu hoặc ra ngoài mua được. 

Đó chính là sự cô đơn đang chung sống cùng với bạn.




Bạn không có một sự kết nối và chia sẻ với bất cứ một ai hết.  Không mở lòng về những quan điểm, suy nghĩ và cảm nhận của bản thân mình cho người khác. Và bạn chỉ muốn sống khép kín trong thế giới riêng của mình. Cơ thể của bạn dần dần bắt đầu trở nên cảm thấy trống trải và lạc lõng. Đôi khi bạn tự nghĩ rằng mình như đang biến mất trước tất cả mọi người. 

Khi xung quanh bạn có rất nhiều người và họ cười nói vui vẻ với nhau. Nhưng bạn chẳng thể nào hòa nhập vào được. Đó chính là bạn chưa bước ra được vỏ bọc tự tạo cho bản thân mình. Chính những nơi đông đúc nhộn nhịp nhất cũng là nơi nhiều người cảm thấy cô đơn nhất. 

Các bạn có tin khi cô đơn đủ lâu chúng ta sẽ chết không? 

Cảm giác cô đơn là cơ chế cảnh báo cho cơ thể về sự thiếu hụt kết nối chia sẻ. Và cũng giống như cách suy dinh dưỡng đang dần dần từng bước hủy hoại cơ thể. Tình trạng cô đơn kéo dài tạo ra trầm cảm, stress, suy giảm đề kháng, suy giảm khả năng tiêu hóa trao đổi chất. Kích thích sự phát triển của tế bào ung thư. Đến tận cùng của quá trình hủy hoại, đó là cái chết. 

Hãy bước ra khỏi cái vạch chính bản thân vẽ sẵn để kết nối với xã hội, kết nối với xung quanh và con người. Như vậy bạn sẽ cảm thấy như thể trở thành một con người khác. Có sự kết nối, có bạn bè, có tình yêu thì bạn sẽ vui vẻ và sự cô đơn sẽ không còn vây quanh bạn nữa. Hãy là người tích cực để sống hết mình những gì bạn mong muốn nhé!