Tâm Sự & Tình Cảm TẢN VĂN

Cô đơn theo cách của riêng bạn

5/5 - (1 bình chọn)

       Gửi cô gái đang cảm thấy buồn vì nỗi cô đơn đã vây kín tâm hồn bạn.

       Bạn biết không, ai trong chúng ta dù có mạnh mẽ đến mấy thì cũng một lần cảm thấy cô đơn, lạc lõng. Bạn thấy mình chơi vơi giữa cuộc đời vội vả, bon chen mà chẳng có lấy một điểm tựa nào. Lúc mệt mỏi, buồn bã, muốn tỏ ra yếu đuối một chút. Nhưng rồi nhìn lại, bạn chẳng có ai bên cạnh, không một ai cả.

Đôi khi, bạn nhìn ngắm cuộc sống vẫn đang thay đổi từng ngày. Nhìn lên bầu trời kia, nó vẫn xanh như ngày nào. Bầu trời chẳng vì nỗi buồn của ai mà mất đi màu xanh ấy. Cuộc sống cũng chẳng vì bạn cô đơn, buồn bã mà chậm lại. Đôi khi bạn thấy mình cũng giống như một giọt nước, một hạt cát nhỏ bé mà dẫu có biến mất cũng chẳng ai biết đến. Lúc ấy mới nhận ra mình thật cô đơn.

Xem thêm: Vì sao bạn còn mãi cảm giác cô đơn?

Dẫu biết rằng mỗi lần vấp ngã hay thất bại ta đều khao khát được yêu thương và chia sẻ. Nhưng bạn không dám mở lòng mình ra mà cứ vậy khoác lên mình một vỏ bọc cứng cáp. Cứ tỏ ra mình ổn, không cần ai quan tâm dẫu biết rằng trái tim bạn cũng yếu đuối như bao người. Bạn biết không, ai trong chúng ta cũng sẽ có một nỗi cô đơn của riêng mình mà thôi.

Tôi không biết cô đơn định nghĩa thế nào là đúng nhất. Bởi mỗi người có đơn theo cách của họ. Nhưng tôi biết rằng, vào một buổi chiều mưa, nhìn ra ngoài khung cửa. Những hạt mưa trắng xóa rơi xuống hiên nhà, rơi trên tán cây, tôi ngắm nhìn con mua ấy và nghĩ về mình. Tôi cố tìm kiếm trong dòng ký ức một bóng hình có thể khiến trái tim rung động và cảm thấy ấm lòng. Nhưng dù có có nghĩ đến đâu cũng chẳng thể tìm được, lúc ấy tôi thấy mình thật cô đơn.

Cô đơn theo cách của bạn

Tuổi 19, cái tuổi bạn còn đang chập chững bước vào đời những bước đi đầu tiên. Bạn rời xa gia đình, xa quê hương, xa đám bạn thân từng khóc, từng cười cùng nhau. Bạn bước chân đến một nơi mới lạ, chẳng có người thân, chẳng có bạn bè. Lúc ấy, bạn thấy sự cô đơn thật đáng sợ. Bạn cố gắng thoát ra nhưng rồi chúng vẫn luôn ám ảnh trong tâm trí bạn.

Vậy, tại sao bạn không học cách chấp nhận cô đơn và dung hòa nó với cuộc sống đầy lo toan và mệt mỏi? Thay vì cố gắng bao bọc bản thân với chiếc vỏ bọc cứng cáp kia mỗi khi tổn thương và vấp ngã. Hãy chọn cách sống thật với những vui buồn của bản thân. Tôi tin rằng bạn sẽ thấy tâm hồn mình dễ chịu hơn rất nhiều.

Xem thêm: Cách đối diện với sự cô đơn

Hãy cứ khóc nếu bạn thấy buồn bã và thất vọng. Khi bạn thấy lạc lõng và chơi vơi giữa cuộc đời, hãy lắng lòng lại một chút để lắng nghe trái tim mình. Thật ra cô đơn không đáng sợ như bạn vẫn nghĩ, hãy cô đơn theo cách của riêng mình. Có lẽ khi nhìn lại, bạn sẽ thấy mình đang hạnh phúc lắm bởi vẫn còn gia đình, bạn bè quan tâm. Vì vậy, dẫu cho bạn vẫn chưa tìm thấy một bóng hình để lấp đầy sự trống vắng của trái tim thì hãy tự mình làm điều ấy.

Hãy dành một chút khoảng lặng cho tâm hồn để lăng nghe tiếng nói của trái tim. Đừng cố tỏ ra mạnh mẽ và che giấu nỗi buồn bằng những nụ cười gượng gạo. Để rồi khi màn đêm buông xuống bạn lại thao thức mà chẳng biết tâm sự cùng với ai. Cổ găng né tránh và gượng ép chỉ khiến bạn mệt mỏi trong khoảng trống vô vọng của tâm hồn mà thôi.

Bạn có thể tìm thấy niềm vui của riêng mình, làm những gì mình thích. Hãy mở rộng trái tim để cho đi, chia sẻ và quan tâm. Khi ấy bạn sẽ tìm thấy hạnh phúc của riêng mình. Bạn có thể cô đơn theo cách của riêng mình và có thể tự vẽ nên một bức tranh nhiều sắc màu cho cuộc đời bạn. Vì vậy, đừng ngại cho đi yêu thương và sự quan tâm, bạn sẽ tìm thấy những tâm hồn đồng điệu và xoa dịu đi nỗi cô đơn của mình.

Tôi mong rằng bạn hãy chấp nhận nỗi cô đơn như một món quà mà cuộc đời ban tặng. Để rồi khi sóng gió và bão tố qua đi thì dòng chảy yêu thương vẫn còn ấm mãi nơi con tim bạn. Khi ấy, bạn sẽ biết trân trọng những hạnh phúc bình dị mà mình đang có.