Loài người vô tâm đến đáng sợ
TẢN VĂN

Ai đó từng nói “ Nơi lạnh lẽo nhất không phải là Bắc Cực Mà là nơi không có tình người”

Rate this post

Bạn đã bao giờ cảm thấy mình cô độc giữa đám đông ngoài kia? Bạn đã bao giờ cảm thấy con người họ vô cảm và không có tình người đối với mọi thứ? Có bao giờ bạn thấy mọi người xung quanh thật đáng sợ?

Bắc cực là nơi băng tuyết bao phủ quanh năm, nơi lạnh lẽo đến buốt da buốt thịt. Tình người là tình cảm, tình thương giữa con người và sự yêu thương. Vậy, tại sao họ lại nói “Nơi lạnh lẽo nhất không phải là Bắc Cực, mà là nơi không có tình người”. Thực sự con người vô tâm đến mức lạnh hơn cả băng tuyết hay sao? 



Tôi chắc chắn rằng tôi cũng như bạn đã từng trải qua cảm giác ấy. Cái cảm giác mà thấy con người với nhau mà vô tâm đến mức khó tin và cảm thấy sợ hãi. Cảm giác như mình đang bị đồng đội bỏ rơi giữa cơn bão tuyết.  Nhiều lúc tôi gặp những điều tồi tệ trong cuộc sống, gặp những chuyện ngoài ý muốn. Lúc ấy tôi chỉ muốn có một người nào đó lại hỏi thăm, an ủi, hoặc giúp đỡ tôi ngay lúc tôi cần khi xảy ra chuyện. Nhưng lúc đó tôi nhận lại là sự thờ ơ, vô cảm, thì thầm nói này kia thay vì giúp đỡ. Tôi thật sự cảm thấy tổn thương và cô độc vô cùng. Tại sao con  người với nhau lại đối xử như vậy. 

Loài người vô tâm đến đáng sợ

Trường hợp gần đây nhất chắc các bạn cũng biết. Một người Việt Nam bị dẫm đạp đến mức không chống cự được và bị xô ngã xuống sông tại Nhật Bản. Những người xung quanh họ làm gì lúc đấy? Họ buông lời sỉ nhục, quay clip, chụp hình, livestream, kể cả lời họ nói trong chính video họ quay là lời nói tục tĩu. Mà còn đau xót hơn là người quay video lại là con người Việt Nam, Tình đồng bào liệu có còn không. Có thể bạn nam ấy đã không phải kết liễu đời mình nếu như lúc ấy bạn được giúp đỡ. Bạn bám víu chênh vênh trên tranh cầu tại Nhật và không một ai lại giúp đỡ cho tới khi bạn rơi xuống nước. Những ai xem video đó đều cảm thấy bất mãn. Bạn ấy đã ra đi trong chính sự vô tâm, vô cảm của những người xung quanh. Tôi không biết khi họ làm vậy họ có suy nghĩ nếu mình là người trong trường hợp đó sẽ như thế nào. Thật buồn cho một số người đứng cười trên nỗi đau của người khác như vậy.



Chắc hẳn có nhiều bạn cũng giống như tôi hay giúp đỡ người khác, vì đơn giản chỉ muốn người trong hoàn cảnh giống mình trước đây. Nghĩ rằng không phải ai cũng vô tâm, ai cũng lạnh lùng thờ ơ lướt qua khó khăn của họ như vậy. Cho họ cảm giác được quan tâm và giúp đỡ họ ngay lúc họ cần. Không cần quá nhiều nhưng đủ để cho họ cảm giác an toàn ngay tức khắc.

Trong cuộc sống ngày càng hiện đại thì con người họ chỉ quan tâm đến bản thân. Dần quên đi cái mà gọi là tình người, tình thương. Bạn hãy nghĩ xem nếu một ngày bạn rơi vào trường hợp như vậy bạn sẽ như thế nào? Sự thờ ơ, sự vô cảm, sự lạnh nhạt của những người xung quanh sẽ ảnh hưởng tới bạn ra sao?

Hãy là người có trái tim ấm áp để lan tỏa được sự yêu thương đến với người khác. Hãy cho đi khi còn có thể và chắc chắn bạn sẽ nhận lại được sự yêu mến của mọi người. Hãy là con người lương thiện và sống theo cách mà bạn muốn.